Wellcome to my blog..

Thứ Hai, 30 tháng 12, 2013

Chào Năm Mới


Những ngày cuối năm…Gửi lại những gì trong trẻo, tinh khôi nhất cho ngày hôm qua, khi em được sống trong sự bao bọc, iu thương của mọi người. Sống mũi vẫn cay cay, giọt nước mắt của nhớ nhung, của hạnh phúc, của xót xa, của tiếc nuối vẫn cứ rơi mỗi khi đưa tay chạm vào miền kí ức đó. Cuộc sống vẫn tuần hoàn trôi đi, gặp nhau rồi sẽ phải chia xa, lòng trách sao khi bên nhau k0 biết cảm nhận, sống thật chậm thôi để lưu giữ lại biết bao kỉ niệm của những con người khi ấy. Của những gì đã trôi thật xa  cuốn trôi những kỉ niệm đau thương hằn sâu trong trái tim em.Cuốn đi những ưu phiền trên khuôn mặt những người thân bên cạnh em.,
 
 Khi em ngồi gõ những dòng này, ngoài kia những chiếc lá cố gắng bám trụ tới cùng trên từng ngọn cây, phất phơ theo chiều gió, em vẫn nghĩ khi mình đưa mắt nhìn khung trời bé nhỏ dưới bầu trời ảm đảm. Sắc đông lạnh về mang những màu lạnh, gam trầm và xam xám, làm trái tim em như bé nhỏ dần..cũng như đôi mắt chao đảo một cách chậm rãi ngắm nhìn mọi vật, tiếng chim hót, tiếng nhạc, tiếng xe cộ chạy qua lại dưới những con phố và trên khung cửa.. Em vẫn ngồi lặng lẽ đặt nhẹ bàn tay trên phím.và viết cái cảm xúc riêng mình...Em muốn thâu tóm vào trong đáy mắt..Em đã tin vào iu thương, như con người trôi nổi vào số phận và cảm giác bất gặp một điều gì đó đủ chân thành, đủ thuần khiết để trao cho nhau. Những ngón tay đan trong nhau, em vẫn tin k0 một ngọn lửa nào đủ ấm đến vậy, k0 một cơn say nào khiến gần nhau hơn đến thế. Iu thương nhen nhóm trong lạnh giá, trái tim vẫn rung cảm nghẹn ngào. 
  
Và những lúc như vậy.Em  muốn vứt bỏ mọi tổn thương, hờn giận, trách móc, muốn gạt đi tất thảy những hồ nghi và những lần trở thành nỗi đau cho người khác. Em  thấy cuộc sống  mông lung nhận thấy sự cách biệt giữa người với người, cách biệt bởi một nụ cười mỉm hay một cái chớp mắt, chỉ thoắt một cái, mối quan hệ thân sơ trở nên hờ hững, đôi lúc k0 bằng một người dưng.

Nếu như cuộc đời con người chỉ đơn giản là một vài phút giây tĩnh tại nào đó lướt qua, Và bỗng thấy mình nhẹ bẫng, giống một bong bóng xà phòng bay trên không trung, lấp lánh sắc màu nhưng cũng mỏng manh nhường ấy, chạm khẽ sẽ tan.Em đặt câu hỏi. rằng bàn tay em nắm lấy nhau đã k0 đủ chặt, sao giữ nổi bước chân ai giữa dòng đời  vồn vã này ..

Có bao giờ ai đó dám sống thật thẳng thắn chưa? Em cũng cần những khoảng trống ấm áp trong một ngăn tim dù nhỏ nhoi chật hẹp. Có ai nghĩ rằng mình sẽ là người đưa tay ra níu giữ nếu một ai đó quan trọng vô tình bước ra khỏi cuộc sống của mình chưa .??
Nhìn lại em thật may mắn luôn có anh ở bên. Lúc khổ đau hay lúc vui vẻ luôn có sự hiện diện của anh cạnh bên.là những phút giây chia sẻ mọi chuyện trong cuộc sống, là những nụ cười giòn tan, Là tinh iu sâu đậm anh dành ch0 em.Là những cây nến lung link được đôi bàn tay khéo léo của anh xếp thành hình trái tim rực lửa. Là những đêm khó ngủ anh ngồi giữa cái lạnh hát em nghe đến khi đôi mắt em khép lại. Là sự hy sinh thầm lặng của em trong suốt năm tháng đã qua. Là sự quan tâm của những con người  bên cạnh em mờ em coi như gia đình thứ hai trên thế giới ảo này … Cứ mãi êm đềm vậy thôi, những giọt nước mắt của sự chia xa cũng có, những vẫn vương..nhưng hơn hết cho đến giờ phút này,  Bây giờ thì em học được cách chấp nhận, rằng k0 có gì là mãi mãi- nhưng trái tim con người bao la, sẽ luôn nhớ thương những gì xưa cũ, sẽ biết trân trọng, iu thương nhiều hơn và sống tốt hơn nữa, tốt hơn với những gì là hiện tại, và hiện tại cũng đang rất êm đềm, bởi bên nó có những người gắn bó, thiết tha tưởng chừng như ruột thịt, tựa như mái ấm gia đình.!
 
  Cảm ơn những đêm nguyện cầu của ai đó dành cho riêng em. Cảm ơn những  iu thương như những mảng kí ức ngổn ngang và bình yên. Ngoài kìa trái tim con người rộng lớn và ngập tràn những ảo diệu mênh mông, Em vẫn tin khi con người thức tỉnh bằng những xúc giác chân thật. Tất cả như con thuyền lênh đênh và rộng lớn, khi tình Iu chẳng ai đánh thức qua cơn bão tố . ,Một niềm tin bất diệt, gần nhau kể cả khi cách trở, trong trái tim sau này và mãi mãi vẫn ngân vang. Vì iu thương có lí do để nó tồn tại, như mùa đông về những iu thương bền bĩ trong nhau.. Em vẫn nguyện cầu, vẫn mong ước , về tất cả những gì mà con người có thể đem đến bình an trong nhau. Những  ngày  một mình lang thang giữa những con gió thổi, em vẫn nghĩ về những iu thương qua đi, vô cùng trân trọng và gìn giữ, niềm vui trong kí ức vẫn còn đâu đây, phảng phất như ly chocolate nóng hương vị đậm đà. Em vẫn nghĩ về cuộc đời, về số phận, mọi điều đan xen trong nhau, đã đến trong nhau thì sẽ giữ mãi khoảnh khắc ấy, được iu thương, ngọt ngào và niềm vui ấm áp

 Cảm ơn Mẹ. người luôn đứng phía sau iu thương che chở ch0 cô con gái nhõng nhẽo và hay khóc. Cảm  tình iu rộng lớn của anh giúp em vượt qua vết thương hằn sâu trong quá khứ .tình iu của anh mang lại cho em những cảm xúc thật hạnh phúc ,  Cảm ơn những người anh trai  luôn chạy ở cạnh em những lúc em sợ hãi nhất. .Cảm ơn chị gái iu thương em bằng cả trái tim mình, cảm ơn  em gái luôn bên chị những lúc chị buồn.. Cảm ơn những người bạn..đã giúp tôi đi qua những c0n đường gập ghềnh chông gai ngày đó… Cảm ơn thời gian, đã cho con người dài rộng để mỗi ngày biết trân trọng hơn những gì là quan trọng với họ. Cảm ơn cuộc sống, đã cho em gặp và iu thương những con người đã luôn bên em, và em cũng hạnh phúc khi được bên họ, cảm nhận được những gì dịu ngọt, thanh bình nhất của tình người…. Cảm ơn, cảm ơn vì tất cả..
Chào những ngày cuối năm bằng một cái vẫy tay nhẹ nhàng, mọi thứ như xếp vào bình yên- Và mỉm cười đón một năm mới, với biết bao yêu thương, và trân trọng. Hạnh phúc nhé, cả tôi và những người iu quý.. Chúc tất cả đón một năm mới với thật nhiều niềm vui. Thật nhiều may mắn và hạnh phúc. ..

Thứ Tư, 11 tháng 12, 2013

Đông Yêu Thương

Những ngày này là những ngày khép lại một vòng tròn vừa cũ, Và em muốn dành lời nhắn nhủ gì cho quá khứ và tương lai.!

Những ngày tháng 12 dường như lạnh hơn một chút, con người lạc khắp hang cùng ngõ hẻm. Sẽ bắt gặp những dòng người đi rất vội, vội vã giữa năm tháng bôn ba, giữa những con sóng cuộc đời tất bật, cả dòng thời gian cũng k0 dừng lại trong một cái nhíu mày. Em nhận ra rằng, những ngày cuối năm đang trôi qua.!

Những ngày tháng 12 ai ai cũng gói ghém hoài niệm, cất vào sâu một ngăn tủ vô hình, đặt nơi lồng ngực trái. Thi thoảng phía bên ấy nhoi nhói đau, thi thoảng phía bên ấy lại nở một miền hạnh phúc. Em cũng K0 quên, làm giống họ, gói ghém những kỉ niệm cũ cất dấu vào ngăn tủ xinh xắn.

Một năm trôi qua, mọi người k0 ngừng nhìn lại những gì đã làm, đang làm và vẫn còn nuối tiếc chưa làm cho trọn vẹn. Người ta cân nhắc nhiều hơn việc đong đếm thời gian, thậm chí bây giờ, người ta còn cân nhắc cả tình yêu thương san sẻ cho những mối quan hệ cũ – mới chằng chịt. Em cũng làm giống họ, dành cho mình một góc khuất để đặt tên, những yêu thương cũ mới, những mối quan hệ thân quen, những hoài niệm vốn k0 còn liên quan đến hiện tại.

Những ngày đông.!

Đi ngoài đường những ngày cuối năm rất khác. Con người ta như cố tình đi chậm lẫn đi nhanh, như một kẻ vấn vương hoài tình cũ, nửa muốn năm cũ trôi qua, nửa muốn níu lại.
Rồi những ngày của tháng cuối cũng trôi qua, quan trọng k0 phải là mình đã cùng nhau làm được gì, đánh mất những gì, mà quan trọng là khi nhìn lại một chặng đường ngắn ngủi, mình có còn cảm thấy hối tiếc điều gì hay k0 anh nhở. Thay vì nặng lòng với những điều phiền muộn, chi bằng em mở lòng đón nhận những chia sẻ từ xung quanh. Học cách để mở rộng lòng, hòa nhập vào cuộc sống của người khác,  học cách bước đi vững chắc, k0 quá nhanh, đừng quá chậm


tháng 12 . tháng của những hàng cây trụi lá, mùa của những cơn gió heo may, mùa của tình yêu của nỗi nhớ, của những cảm xúc bất chợt…
Em thích được cuộn tròn trong chăn nghe một khúc nhạc hay mặc cho ngoài kia gió đông gào rú.

Em thích đi dạo đêm đông nhìn ngắm phố phường, ngắm những đôi lứa tay trong tay nụ cười hạnh phúc xua tan đi bao lạnh giá. Em thích những chiếc áo mùa đông dày sụ, ấm áp và ngộ nghĩnh. Em thích những bài hát về mùa đông anh hát em nghe, Em thích, thích, thích tất cả mọi thứ về mùa đông và về anh… Em thích nắm chặt tay anh đi trên con phố trong cái lạnh hanh hao.Trong hương thơm nồng nàn mùa hoa sữa Trong tiếng gió rì rào bên tai như một bản tình khúc mùa đông yêu thương bất hử dành tặng tình iu của đôi mình..


 Em thich đi cạnh anh dạo bước trên phố khi đèn vừa bật. Ngắm mặt Hồ Gươm về đêm những ánh điện rọi xuống mặt hồ lấp lánh....Ngồi tựa vai nhau tâm sự bên hàng ghế đá. Xem xiếc khỉ cứ chụt choạt bên cạnh. ^-_^ ..Cùng anh lang thang ghé vào quán vỉa hề trên phố thưởng thức những món ăn đầy hương vị cuộc sống..Mùa đông mờ ko thưởng thức món nì chắc em thèm chít mất thôi..Em ko ham ăn sơn hào hản vị.Đôi vs em được ở bên anh ăn khoai nướng hay bắp ngô là thích nhất quả đất rùi.. Trời lạnh cắt thịt mờ anh thì sợ em bị bỏng vì cái tính em ham ăn.Anh thì sợ em bị bỏng cái miệng rộng cứ sít soa thổi thổi rùi bón miệng em như một đứa trẻ í.Heeee.Nghĩ cho cùng trong mắt anh em mãi là cô bé 10t anh nhở..? 
Anh thật ngốc em bướng bỉnh đấy.Nhưng trái tim em đâu phải tảng băng..Em cũng rung động và loạn nhip mỗi khi được anh iu thương chăm sóc đấy ạ .

 Anh ạ.. Em biết nhiều lúc anh k0 ở cạnh em nhưng anh hiểu được những gì đang xảy ra với em, anh như có phép lạ, hiểu được lúc nào em buồn, lúc nào em vui, em hạnh phúc. Anh biết được con đường em đi có những khó khăn gì và anh luôn cho em niềm tin để thực hiện ước mơ của mình. Anh sợ em bỏ cuộc, anh tìm đủ mọi cách động viên và giúp em vượt qua bao thử thách trên đường đời. Và em đã làm được.



Anh iu à,!

11Năm trôi qua . Anh vẫn luôn ở bên em mọi lúc mọi nơi. bất kể khi nào em cần .Anh chăm sóc em tỉ mỉ như lúc em còn là cô bé thủa nào.... Em vẫn làm biếng nhõng nhẽo đòi anh cõng trên lưng từ phòng ngủ xuống nhà ăn..Anh vẫn chiều chuộng em ko thay đổi..,Vẫn thức cùng em những đêm khó ngủ. Vẫn đôi bàn tay này nắm chặt lấy em mỗi khi em chìm vào trong giấc ngủ say.Dường như anh chưa bao giờ rời xa em dù trong giấc mơ..Những buổi tan trường luôn có anh đứng chờ.Những đêm đông rét căm căm anh vẫn đội cái lạnh ghé vào căn phòng em ngồi vài tiếng để dặn em phải mặc thêm chiếc áo ấm. Kéo chăn khi em đã ngủ say và sáng thức giấc đôi bao tay ấm áp và ly sữa vẫn còn hơi ấm đặt bên ghi vài chữ..Bé iu phải uống sữa và ăn sáng nghen.. Một nụ hôn nhẹ bảo sa0 em ko iu anh chớ....
 
 Anh còn nhớ 11 năm trước anh đã cõng một cô bé trên lưng suôt chặng đường dài trong khi các cặp tình nhân họ tay nắm tay k0? Em vẫn còn nhớ rất rõ. Nhớ từng câu anh nói và từng cử chỉ yêu thương của anh dành cho em.Dành cho một cô bé bướng bỉnh chỉ biết làm nũng anh và hỏi anh những câu thật trẻ con nhung khó trả lời anh nhở,Cái tính thẳng thắn hồn nhiên của em làm anh sợ toát mồ hôi í nhở. . Nhưng nhìn ngta cứ sát vào tai nhai thì thầm rùi....Trách sao khỏi cái tinh tò mò của em chớ..Heeeeeee..Nhìn anh cõng trên lưng cái con bé tí teo đi giữa đám đông  em lại bật cười .tháng 12 em vẫn luôn nhớ kỉ niệm cùng anh ngày đầu tiên bước chân vào thánh đường thật hạnh phúc và ấm áp anh nhở. Câu trả lời của 11 Năm trước tuy anh ăn gian ko nói nhưng em biết rùi nhé..Anh iu em nhiều lắm mờ. Em có thể cảm nhận từng nhịp tim anh đập khi ngồi cạnh em chàng Sỹ Quan đáng iu ạ..!
  

 Người iu của em à!

11Năm bên nhau chưa dài để nói nên điều gì.Nhưng những gì anh và em trải qua nó đủ khẳng định em ko thể sống thiếu anh..Và em iu anh nhiều ntn... Anh là người c0n trai luôn khiến tim em loạn nhịp. Anh dành tặng em quá nhiều tình iu và hạnh phúc... Anh ạ. Có nhiều lúc em muốn hét lên thật to..Em hạnh phúc lắm anh ạ....Anh ơi..Bi giờ em mơi thật sự biết ntn là t/y.. như thế nào là hạnh phúc thật sự..Tất cả là nhớ có anh đấy chàng trai của em ạ.. Nhờ có anh mờ em biết học cách iu thương bản thân mình.Nhờ có anh mờ em nhận ra cuộc sống kì diệu như thế nào...



Những ì anh làm k0 chỉ khiến trái tim em thuộc về riêng anh ko đâu.Mờ ngay cả tâm hồn và sự sống của em tất cả thuộc về anh hết rùi đấy..Em ko biết đôi bàn tay anh đã bao lần rỉ máy vì em.Vì muốn em hạnh phúc hơn những ngươi con gái khác.Em hiểu chứ. Lúc nào anh cũng tạo sự bất ngờ tuyệt vời nhất để khiến em hạnh phúc.

Anh k0 nói , nhưng anh luôn dùng hành động để chạm tới trái tim em. Anh yêu thương em theo cái cách mà anh cho là tốt nhất.

Tình iu của anh dành cho em nồng cháy nhưng k0 làm em bỏng rát, dữ đội nhưng dịu êm.

Điều đó làm em thấy mình là một cô gái hạnh phúc trong thế giới này. Anh khiến em yêu anh ,  ngày càng iu anh nhiều hơn...

 Anh à..Em muốn nói rất nhiều. rằng em iu anh chàng Sỹ Quan của em à..

Có ai đó đã từng nói rằng "Cuộc sống cho bạn một nỗi đau thì cũng sẽ cho bạn một người để xoa dịu

nỗi đau đó". Em - đứa con gái cứng đầu đã tin điều đó là sự thật vì giờ đây em đang có anh ở bên...Đông sẽ qua - Xuân đến đó là quy luật của tự nhiên và có gặp mặt ắt cũng là quy luật của cuộc sống.  Em chỉ ước  một điều mãi được bên anh như lúc này anh ạ...


Anh à từ trước đến giờ chỉ mỗi anh luôn làm tất cả để em hạnh phúc.Hôm nay em cũng muốn làm một cái ì đó bất ngờ dành tặng anh.Tuy nó ko được đẹp nhưng mờ chắc anh sẽ rất vui và hạnh phúc anh nhở..Em có thể biêt điều này.Vì em là Vk của anh mờ. heee ., Anh ui  em ngồi tưởng tượng ra khuôn mặt anh đọc dòng entry em viết sẽ ntn nì.. Nhìn 4 mắt giông anh ghê cơ.. .   Choạt.....

 


 Cảm ơn mẹ đã sinh ra anh,Chàng trai của mùa đông lạnh giá nhưng lại mang trong tim (4 Mùa-.Xuân Hạ-Thu-Đông) Cảm ơn anh đã sánh bước em cùng em trải qua những khó khăn cuộc sống...cảm ơn cuộc đời đã cho em có được anh, có hạnh phúc nào hơn khi trên bước đường em đi đã có anh đi cùng, mặc trên bước đường ấy vẫn còn nhiều chông gai và cay đắng..Em tin anh và em sẽ vượt qua vì k0 có sức mạnh nào bằng sức mạnh tình iu

Cảm ơn đời đã mang anh đến bên em và cảm ơn anh đã mang cho em niềm hạnh phúc và lòng tin yêu trở lại với cuộc sống.,

  P / s
Giáng Sinh sắp về, Xin chúc Mẹ và Các Anh Chị  gocnhobinhyen    luôn ấm áp , hạnh phúc đong đầy bên những người mình yêu thương,

Chúc những  người bên Tôi  sẽ tìm thấy một bờ vai chia sẻ,chúc cho những ai đó sẽ tìm được nhau sau những tháng ngày xa cách.
Chúc mọi người nhiều sức khỏe để vượt qua thử thách,những buồn phiền ,những lo âu của cuộc sống.
Chúc cho ngày Giáng Sinh tràn đầy niềm vui,hạnh phúc, bình yên thật nhiều.Không chỉ là nụ cười đôi khi những giọt nước mắt cũng là niềm hạnh phúc,
Chúc mọi người  Giáng Sinh vui vẻ,hạnh phúc , bình yên, thật nhiều bên gia đình , bạn bè

Thứ Sáu, 6 tháng 12, 2013

Hạnh phúc là được sống và yêu thương


Đã k0 ít lần tôi tự hỏi cảm xúc của mình bây giờ trôi về đâu mà tôi k0 thể nào còn gõ ra trên bàn phím từng dòng thân thương như ngày xưa được nữa. Lâu lắm rồi, k0 chỉ riêng tôi, mờ rất nhiều người đã nhận ra rằng tôi ít trải lòng mình hơn trên trang viết. 
Tôi rất nhớ ngôi nhà này. Nhớ Mẹ. Nhớ các Anh Chị của Tôi. Nhớ những người bạn .Nhớ những cái comnet đầy niềm vui cũng như nỗi buồn..Tôi đã xa nơi này gần 1Năm rùi. 1năm biết bao đổi thay. Nhưng tình yêu tôi dành cho nơi này vẫn còn như ngày đầu tiên. Tôi đã phải tự kìm nén bản thân rất nhiều .Những dòng nước mắt cứ trào ra trên tay tôi mỗi phím gõ..Tôi phải mạnh mẽ., Lúc nào thâm tâm tôi cũng phải nhắc nhở tôi như vậy..

Tôi k0 biết phải giải thích điều đó như thế nào, vì chính bản thân sao bây giờ tôi vô cảm đến thế... Có lẽ khi tuổi hồn nhiên sống hết minh vì mọi người đã qua...Tôi sống thực dụng hơn., cũng là lúc tôi nhận ra rằng tôi biết giữ cho mình nhiều hơn, giữ những dòng cảm xúc chực trào rực cháy trong tim..




Đôi khi tôi k0 biết mình nên vui hay buồn trước những đổi thay k0 nằm trong ý nghĩ của mình như vậy nữa. Chẳng trái tim nào muốn đau, chẳng ai muốn vật lộn với những dòng nước mắt, nhưng nếu k0 có những lần đối diện với những cảm xúc đó, có lẽ sẽ thiếu vắng đi vị mặn của cuộc đời.

Tôi luôn cuộc đời bằng ánh mắt lung linh và trái tim rạo rực của cô gái thủa nào khi cùng người bạn trai đi dạo dưới hàng cây hoa sữa năm xưa.Anh nắm tay tôi thì thầm bên hương hoa sữa. Anh yêu em cố bé ạ.Cái cảm giác nâng nâng lần đầu tiên thấy tim đập nhanh loạn nhịp và đôi má ửng hồng bối rối. Những giây phút thật hạnh phúc bên anh..




Tôi cảm ơn ông trời  trao cho tôi  hạnh phúc được sát cánh bên người đàn ông mà tôi yêu tha thiết ấy.Từ khi yêu anh tôi nhìn cuộc đời bằng đôi mắt bao dung, bằng trái tim vị tha và k0 ngừng cố gắng. Chặng đường phía trước còn dài, phải đi để còn nắm lấy hạnh phúc của anh và tôi nữa chứ.

Bước trên chặng đường ấy cùng anh, tôi học được cả cách chế ngự nỗi buồn quá khứ bằng một nụ cười mãn nguyện. . Mỗi ngày, tôi nhận được rất nhiều những lời động viên dịu dàng và những dạy bảo khắt khe đầy yêu thương của anh và những người đang cùng tôi sống. Tôi biết ơn anh rất nhiều,  nhiều lần tự hỏi k0 biết mình phải làm gì, phải yêu thương như thế nào để cho đúng , để xứng đáng với niềm tin yêu của anh..Xứng đáng vs sự hy sinh thầm nặng của anh bên cạnh tôi suốt 11 năm qua. 

 Hạnh phúc của tôi là được bên anh mãi mãi. Anh là nơi tôi thấy tâm hồn  thật bình yên…
Anh luôn ở cạnh tôi khi tôi vấp ngã hay thất bại trong cuộc sống…
Anh là nơi tôi luôn luôn nhận được yêu thương và dạy bảo mỗi khi tôi làm sai điều gì…
Ở bên anh tôi có thể sống thật nhất mà k0 phải tạo cho mình một vỏ bọc nào cả…
Anh hy sinh mọi thứ vì tôi mờ k0 đòi hỏi bất kì điều gì…
Anh là điểm tựa quan trọng nhất trong cuộc đời tôi .
Anh trao cho tôi  hành trang quý giá nhất để bước vào ngưỡng cửa cuộc đời. ..

Anh là người mang tôi từ bóng đêm tối tăm quay lại nơi có những ánh nến thật đẹp. Nơi ngập tràn tình yêu và hạnh phúc.

 


 Nếu cứ sống như tôi vẫn luôn sống, Yêu anh như bây giờ vậy đã đủ chưa? Hay tôi phải cho nhiều hơn thế nữa? Yêu anh nhiều hơn nữa... Những người được nhận là những người hạnh phúc, nhưng chẳng phải, tôi cho đi tôi sẽ còn hạnh phúc hơn sao. Người ta bảo hạnh phúc hay khổ đau cũng do con người mà nên. Nếu thế thì, cứ tin và cứ làm những điều tốt đẹp,

Tôi biết rất nhiều người luôn so sánh cuộc sống của tôi với cuộc sống của mọi người rui từ đó trở nên tự ti. Nhưng đó thực sự là điều vô cùng k0 cần thiết
bởi mỗi con người đều có một số phận. K0 có hạnh phúc nào là trọn vẹn cả, tôi may mắn ở mặt này thì bất hạnh ở mặt khác, có điều tôi k0 nói ra mờ thôi, thế nên tất cả những gì của tôi trước mọi người là hình ảnh của một người con gái thật hạnh phúc.

Tôi cũng thấy mình hạnh phúc thật nhưng tôi cho rằng hạnh phúc đó k0 phải từ trên trời tự nhiên rơi xuống. Đó là cả một quá trình đau khổ mờ mọi người biết đấy, đấu tranh với lý trí, đấu tranh với trái tim là những việc làm k0 đơn giản. Để có một tôi trưởng thành như ngày hôm nay tôi đã phải trải qua biết bao đắng cay và nước mắt. 

Hạnh phúc có thể xa tận chân trời, hoặc cũng có thể gần ngay trước mắt

Hạnh phúc k0 phải một người toàn vẹn, toàn mỹ, cũng k0 phải đạt được danh vọng hay tiền tài...



 Đến bây giờ nhìn lại, tôi biết mình được nhiều. Và điều quan trọng hơn cả là tôi tìm thấy được ý nghĩa của cuộc sống. Tôi k0 tài giỏi bằng ai. Nhưng ít nhất tôi có một gia đình hạnh phúc.. Tôi còn rất nhiều những thứ khác, nhỏ thôi nhưng lại có tác động mạnh mẽ và làm đầy cuộc sống của tôi mỗi ngày. Giá trị cuộc sống chắc chắn k0 nằm ở việc ai giàu có hơn mờ là ai được sống thật với con người của mình nhất. Mọi vinh quang hay vấp ngã suy cho cùng cũng đều là những bài học ngọt ngào của cuộc sống.

Nếu có vấp ngã hãy tìm cách tự mình đứng dậy vì tôi cho rằng chỉ những ai từng vấp ngã và tự đứng dậy được trên đôi chân của mình thì họ mới có thể tiếp tục đi tiếp trên đoạn đường còn lại. Nhưng tôi muốn gửi một cái nắm tay của tôi nếu như tin rằng nó sẽ tiếp thêm nghị lực . Tôi cũng k0 biết phải giúp mọi người xung quanh tìm lại được ý nghĩa của cuộc sống bằng cách nào nhưng với tôi, cuộc sống luôn ý nghĩa.


Tôi sống chưa đủ lâu, nhưng cuộc sống của những người trẻ tự cho mình quyền vấp váp tin rằng đã đủ để biết được ai là người xứng đáng để mình tin. Chọn lựa một ánh mắt trong hàng triệu ánh nhìn ta bắt gặp trên đường để đi cùng nhau chẳng phải một điều dễ, cớ gì để k0 học lấy cách mà nâng niu?


Cuộc đời vốn k0 giản dị như cách người này tặng người kia một viên kẹo đường, rồi mỉm cười tin rằng bây giờ và vĩnh viễn về sau trên môi luôn ngọt ngào đến thế. Đã qua rồi cái tuổi tin rằng chỉ cần mình sống tốt, và cuộc sống sẽ cười. Cái tốt của mình, còn phải đặt trong hàng ngàn cái tốt khác nữa, có khó quá hay k0?


Để một người đi qua cuộc đời, suy cho cùng vẫn luôn là một điều đáng tiếc, dù họ có mang đến cho tôi điều tồi tệ thế nào đi chăng nữa. Một bàn chân đi qua, thì kỉ niệm vẫn còn đó, vết thương còn đó, nỗi buồn và cả niềm vui vẫn ở đó, dù thời gian có đi dài đến bao nhiêu…


Có thể trong một khoảnh khắc nào, mọi người và tôi đều rơi vào trạng thái mờ ngta cho rằng đó là "bước đường cùng" nhưng bây giờ, khi đã đi qua nhiều con đường như thế, tôi nhận ra cuộc sống là chuỗi những ngày dài vô tận, ta sẽ k0 bao giờ đủ già để có thể sống và nhìn thấy con đường cùng của nó. Vậy thì ý nghĩa của cuộc sống nằm ở đâu? Chính là trên đôi chân , trên con đường bạn đi, chỉ có điều  có nhìn nhận nó là điều ý nghĩa hay k0 mờ thôi.


Tôi đã trải qua những năm tháng chống trọi với căn bệnh tàn ác,, có những lúc tôi tưởng chừng tôi gục xuống k0 thể nào đứng dậy. Tôi đã từng buông xuôi vì quá mệt mỏi vs căn bệnh qoái ác ấy. chả có gì to lớn vĩ đại bằng tình cảm dành cho nhau hết. Chính tình yêu thương của những người bên cạnh giúp tôi đủ nghị lực quên đi nỗi đau đớn giã rời xương tủy kia. Vậy thì cuộc sống cái gì làm con người vui vẻ hạnh phúc.. Sao phải nhìn người khác mờ so bì trong khi chính chúng ta mỗi người có một thứ vô cùng quý giá đó là được sống. Chỉ cần được sống được yêu thương k0 có gì phải buồn phiền suy nghĩ,,..


Tôi đã phạm rất nhiều sai lầm trong đời. Nhưng mà tôi k0 quay đầu lại để trách cứ bản thân. Những điều tôi đã làm, những thứ đã xảy ra, tôi k0 thay đổi được nữa, chỉ có thể học cách thay đổi suy nghĩ của mình để nhìn mọi thứ đơn giản hơn. K0 phải lúc nào tôi cũng làm được điều đó nhưng ít ra tôi biết mình đang cố gắng mỗi ngày.




Tôi đã lớn và trưởng thành hơn sau những cú vấp ngã ấy. Tôi trân trọng sức khỏe của mình và biết quý trọng tình cảm của người thân hơn bất cứ thứ thứ..Tôi k0 còn là cô bé thơ dại ngày xưa, luôn tự cho mình cái quyền làm tổn thương bản thân nữa, tôi đã biết yêu cuộc sống của mình nhiều hơn. Người khác có thể làm tổn thương tôi nhưng tôi sẽ k0 cho phép mình làm tổn thương chính tôi. .


Có nhiều đêm tôi ngồi đối diện với chính mình rồi tự hỏi những kí ức của những ngày đã cũ và của hôm nay liệu có đủ ấm để hong trái tim tôi suốt cuộc đời còn lại? , sẽ chẳng bao giờ tôi có thể ngưng nói lời cảm ơn tới những con người đang cùng tôi sát cánh ấy. Tôi chưa bao giờ hoài nghi về những yêu thương tôi đang có,


Có lẽ những đổi thay trong cuộc sống đã khiến tôi phải dịch chuyển, ngay cả những suy nghĩ của mình. , thật ra tôi k0 muốn dịch chuyển, tôi chỉ muốn uyển chuyển xê dịch nó sang một nơi nào đó để cuộc sống của tôi tốt đẹp hơn.!


Suy cho cùng thì, dẫu có trót mang trong mình sự nghiệt ngã của một trái tim đầy đa cảm và một kí ức từng chất chứa đầy những giọt nước mắt trong trẻo , thì tôi vẫn muốn cảm ơn những đắng cay và ngọt ngào của những ngày đã qua ấy, để nhận thức rõ được một điều rằng: Tôi đã sống những ngày  trọn vẹn và hạnh phúc bên những người tôi yêu.. Một trái tim để sống và một tấm lòng để yêu thương .!


.

.