Wellcome to my blog..

Thứ Ba, 11 tháng 12, 2012

Trái. Tim.Bình. Yên...


Hôm nay em sao thế nhở. cảm giác chênh vênh.Những kỉ niệm bên anh quá nhiều để có thể viết ra.Những buồn vui của em luôn có anh bên cạnh.cho em sức mạnh.Nghị lực.niềm tin vào cuộc sống này.Anh giống như tia nắng mùa đông suởi ấm trái tim tổn thương và giá băng của em. Anh như một người vô hình chạy đến bên  dù trời mưa t0 hay gió lớn.Em giống như một cô pé trong cổ tích luôn có Hoàng tử bảo vệ chở che!. Trước kia có lẽ chưa bao giờ em khóc vì anh.Nhưng hôm nay.Lần đầu tiên em đã khóc. những giọt nước mắt nhớ mong.! Trong đầu em đặt ra hàng vạn câu hỏi.??.Gìơ này anh  đang làm gì.Hay lại sợ ngủ sớm mọc râu tốt . Em biết những câu em hù anh hiểu.. Nhưng anh lại giả vờ tin để em vui mừ.. Em biết anh sẽ không  chịu đi ngủ sớm ?   Rùi lại ngôì nghĩ và lo lắng em sẽ thức không nghe lời. Em không biết cảm giác xa anh lại như này!.Em đã muốn nói với anh rất nhiều khi anh đi.Nhưng miệng em cứng lại. Em thèm được nghe giọng nói của anh. .Mỗi khi em khó ngủ luôn được anh hát ru.Những lần anh đi công tác em đâu nhớ anh nhiều như này.Em ngỡ sự hiện diện bên em như thói quen hàng ngày.Hay anh là ..! của em rùi nên nỗi nhớ càng nhiều.Nhưng không phải ank ạ.Phải chăng em đã.?. Em bướng lắm phải không anh biết anh yêu em hơn bản thân mừ em cứ tỏ ra vô cảm và làm anh tổn thương.Ngày nắm tay bước bên anh đứng trước họ hàng hai dòng nước mắt anh năn trên má làm em thấy một cảm giác khó nói thành lời .Sao em lại để anh phải đợi chờ tận 7 năm nhở,.




Gía như em nhận ra sớm hơn thì anh đã không khổ quá lâu.Nhìn anh thật hạnh phúc khi  trao lên tay em chiếc nhẫn .Nó cũng như minh chứng cho tình yêu cao thượng của anh dành cho em trong xuốt những năm qua. Buớc bên anh cùng bạn bè hai dòng nước mắt rơi . Nhớ từng tháng ngày anh và em từng trải qua  bao sóng gió..Nhìn lại chặng đường dài  đã đi qua bất chợt những kỉ niệm anh và em ùa về .Lần đầu tiên gặp anh thật tình cờ nhưng nó lại là định mệnh..Anh bước vào nhà với chiếc ba lô trên vai nhìn rất nghiêm trang làm em rất sợ .7 năm trôi qua rùi anh nhở .Anh tới chơi nhà em chỉ là cô bé 13t một cô pé đầu gấu lại xấu dã man, hơi chút là gườm guờm á.Tự nhiên có chú bộ đội tới gần nắm tay và đưa cho một gói kẹoxúc động ghê ghớm anh nhở. Em núng túng.Cháu cảm ơn.làm mặt anh đỏ bừng. Anh Hà vội ra cười um nên chớ .bạn thân nhất của anh đấy chú gì. gọi anh trai đi.eo ơi ngượng kinh. Nhưng mừ tại anh nhìn như là..(Chú em ý) Em nói thật gọi anh nhưng chỉ vì gói kẹo kia quá ngon thôi anh ạ.Vậy mừ giờ người chú ấy lại là người gắn bó bên  em. Trái đất thật tròn anh ha.Em luôn nói không bao giờ làm Vk lính. Vì em sợ cảm gác của mẹ. Mỗi khi Ba đi công tác vắng nhà. Mấy anh.em và mẹ luôn ngóng đợi và hồi hộp sợ hãi.Em ghét Ck lính.Em ghét đợi chờ hàng đêm.Ghét cảm giác xa nhau.Và những chuyến đi xa rất dài. Nhưng cuộc sống khi mjnk ghét gì thì hình như cái ghét ấy là tra0 cho mình anh nhở. ghét lính chứ đâu ghét anh. Sao em ghét anh chớ. Anh đã chịu quá nhiều đau khổ vì em rùi.Em thật ngốc và vô tâm.Tại sa0 em lại không hiểu tình yêu anh dành cho em lớn như nào! Những ngày tháng em nhỏ xíu thì không biết đã đành. Đến lúc em lớn biết suy nghĩ và bắt đầu rung động thì cũng là lúc anh chỉ biết nhìn em bên một người xa lạ.Cuộc sống của em  luôn có anh đồng hành .Đã bao lần đôi vai anh  em rơi nước mắt và anh đã cõng em đi từng bước.Những buổi tối tung tăng bên sông ngồi dựa vào an.Một cảm giác thật bình yên. Cũng thật buồn cười .Mỗi khi buồn em lại hay nghĩ đến anh đầu tiên và rùi anh bận hay ở rất xa cũng chạy nhanh về để đi cùng em bất cứ chỗ nào chỉ để chiều chuộng và làm em vui.Còn em qua vô tư  và hờ hững với anh..Sao lại không để ý những ánh mắt anh trao cho em lạ kì nhở.?Em cũng là đứa nhạy cảm trong tình cảm lắm anh đừng nghĩ em ngốc đâu nhé..Lần đầu tiên em cảm nhận tình yêu anh dành cho em là 4 năm trước.Thực ra em biết hết nhưng em giả vờ thôi anh ạ.Em cố né tránh vì em không được như mọi người.Em mỏng manh sẽ vỡ tan bất cứ khi nào.? Em sợ minh không thể mang ch0 anh tình yêu hạnh phúc và bên anh xuốt đời.Những lúc nhìn anh giữa mùa đông lạnh cóng đi gần 100km để tìm em. Để mang cho em chiếc áo ấm.Anh có biết em đã khóc như nào! Em không tin vào mắt mình nữa.Sa0 em lại u mê đắm chìm tr0ng tình yêu ảo xa vời.Và huỷ hoại mình.Để anh đội mưa giữa trời mua đông mỏi mắt tìm em trong tuỵêt vọng. Trời mưa lạnh buốt mọi người không ai dám ra phố ngta lo rúc vào chăn cho ấm vậy mừ anh lại  lao ra màn đêm đứng trước mặt em ...Em tưởng mình đang mơ.



Anh là hoàng tử trong cổ tích.Một chàng Hoàng tử có một trái tim ca0 thượng. Em cố chấp để anh đứng giữa màn mưa.Để anh bước chân xuống dưới dòng nước lạnh buốt .Em quá ác.Anh hi sinh tất cả vì em.Anh chưa một lần đòi hỏi..Anh quá tốt.quá hoàn hảo.Bao người con gái mơ ước có một người con trai như anh.Còn em thì ngược lại luôn mang cho anh trái đắng.Một người như anh sa0 lại dành tình yêu cho em làm gì hả anh. Em là cô gái vô cảm nhất thế gian này.Những đêm anh thức trắng ngồi đợi từng nhịp tim em đập anh có thấy hạnh phúc không hả anh.?.Những lúc cõng em trên vai đi trên con đường trải dài những cây cỏ may..Sẵn sàng ngồi cả đêm khóc cùng em.Những khi em hơi mệt anh bỏ lại tất cả để chạy đến bên em nhanh nhất. Ngồi  sát  bên chỉ để nghe em khóc và tâm sự về ai kia..Anh có thấy đáng không. Tại sa0 anh không yêu ai mạnh khoẻ đem hạnh phúc ch0 anh.Em nghĩ rất nhiều và em luôn cố tránh  những khi ở bên anh. Những cử chỉ âu yếm anh muốn em lại phải cố gắng đẩy anh ra xa.Em che dấu cảm xúc lại.Trái tim em đâu phải tảng băng vô giác.Em cũng..Nhưng em lại sợ.Sợ ngày em ra đi sẽ gần.Sợ nước mắt anh rơi như những lần chứng kiến những cảnh đau thương kia. Anh luôn đưa vai em dựa vào nhau im lặng  để  cả2 dồn nén và bật khóc trên vai anh.Anh luôn tìm cách để em thấy ấm áp và an toàn nhất. Có những khi anh đáng ghét. Làm em giận anh luôn mất tích bi ẩn làm em nhớ.Em  cũng thương anh và sợ. lắm chứ..Nhưng cái tôi tr0ng em nó quá lớn và em cũng không muốn nhìn và sự thật.Một sự thật anh mới chính là người em yêu. Những món quà anh làm ch0 em bất ngờ. Ngọn nến kia lung linh và đẹp rực rỡ trong căn phòng của anh. Những bông hoa hông kết trái tim  tỉ mỉ thật đẹp.Đôi tay anh chày sước vì nó. Nhìn bàn tay anh.Em phải ngoảnh mặt đi để che dấu nước mắt.Những bài hát thật hay anh chọn hát tặng cho em nghe.Bất cứ nơi nào.Anh cũng thể hiện tình yêu lãng mạng dành ch0 em.Còn em chỉ lặng im mỉm cười và. Những bài entry anh viết em còn ác tới mức bắt anh để vào riêng tư. Vì em. anh đã không ngần ngại làm tất cả dù tim anh rất đau.Em biết tình yêu anh dành cho em quá lớn.Em có làm gì thì cũng không thể bù lại. Nhưng nói đến với anh là trả nợ ân tình.Thì không bao giờ anh ạ..đeo chiếc nhẫn anh trao là em đã thật sự yêu anh, .Truớc họ hàng Bố mẹ.  .Em đã thật sự  . không chút gượng ép anh ạ. 7 năm  bên em.Một người con trai đã cùng em trải qua tất cả mất  mát đau thương Cùng em chịu đựng mọi gian khổ.ở bên em mọi lúc mọi nơi. cõng em trên lưng bao lần. Lau nước mắt cho em những khi em khóc.Những lúc em cô đơn.Em ngủ say. Bàn tay anh nắm chặt. Dòng máu anh chảy trên cơ thể  của em mỗi ngày.Em biết anh sẽ hi sinh và làm tất cả chỉ để em sống trong hạnh phúc.Những buổi tan trường trời nắng hay mưa to gió lớn.Anh luôn đứng đợi em đúng giờ..Tất cả cuộc sống của em luôn hiện diện anh trong đó.Anh như một phần cơ thể trái tim em. Anh đã bên em từ khi em chỉ là cô pé .Đến khi em trưởng  thành. Luôn mang cho em nụ cười và sự an toàn.Em biết  anh không đòi hỏi gì ngoài cần em ở bên anh sẽ hạnh phúc.Em sẽ sống với cảm xúc thật.Những chuyện em đã  dấu anh chuyện gì thì nó cũng chỉ là muốn tốt cho anh. Muốn anh sống trong niềm vui.Đừng suy nghĩ và quá lo cho em anh ha. Em  biết em vẫn ngốc nghếch. luôn làm ngược lại với suy nghĩ. Dù trái tim em anh đã đứng vào một vị trí nhất định sẽ chẳng ai có thể.Mấy năm qua anh vì em anh đã chịu thiệt thòi đủ thứ rùi.Anh lên đây cũng vì em.Vì em anh đã phải gạt sĩ diện của người con trai để em không suy nghĩ.Vì em anh khóc bao lần. Và mất bao cơ hội với những người con gái khác .Họ hơn em mọi mặt.Nhưng anh vẫn chung thuỷ và đợi chờ mở khoá trái tim em.Một người con trai đợi chờ 7 năm. Nghe như một cuốn phim đúng không anh. Mọi người có lẽ cũng thắc mắt.Sao mình ở gần laị cứ lên đây thể hiện tình cảm.Anh cứ thể hiện tình yêu dành cho em làm gì.Vì muốn nổi bật ư..Hay muốn làm một chàng trai lãng mạng trước mọi người.Nhưng em biết tất cả anh ạ.Vi ở bên ngoài khi gần anh.Khoảng cách em tạo ra quá rộng.Nhưng ở đây những cái ôm ảo em lại sẵn sàng dành cho anh nhiều hơn mọi người. nên anh luôn phải thể hiện ra.Còn em thì.Thực sự sợ tình yêu thể hiện quá nhiều sẽ vỡ tan.Em muốn gữi ở trong tim. Tình cảm thiêng liêng dành cho anh chứ không phải viết ra.Nếu dùng chữ bao nhiêu cho đủ anh nhở.Nói vậy thôi chớ đọc anh biết em đã hạnh phúc. Và khóc nek.Em tỏ ra vô tâm ở bề ngoài.Trái tim em thì ngược .Em rất  hạnh phúc khi ở bên anh. Hãy yên tâm công tác anh ha.Em  sẽ ngoan ngoãn không hư nữa. Vì Bố Mẹ  rất thương em.Chỉ sợ ai kia ghen thôi. Khi về lại nói ở nhà giành hết tình cảm của Bố mẹ anh nhở. Anh ơi. hãy giữ gìn sức khoẻ công tác hoàn thành nhiệm vụ về với em  nhé. 
Mùa đông sang bước trên  phố  lạnh
Bờ vai anh bên cạnh em rùi
Những câu nói ngọt ngào  trên môi
Tim rạo rực những câu thương nhớ
Đã bao lần tim em không muốn mở
Anh nhẹ đến làm chiếc khoá vỡ tan,
Yêu anh rồi em hạnh phúc biết bao
Mơ bên em hôm nào  thành sự thật 



Em nhớ lắm những phút giây đã có
Anh đưa em qua những con phố 
Mình bên nhau  dạo bước trong đêm
Những lúc bên anh như mơ như mộng
Niềm hạnh phúc sao mãi bay bổng
Theo gió mây đi đến nơi chân trời
Cơn gió  đông bay khắp muôn nơi
Gío ơi hãy nói rằng yêu anh nhiều lắm
Một tình yêu say đắm không phai
Phút bên nhau nhớ mãi muôn đời
Gìây phút này mình tạm  xa nhau thôi
Nhưng tình em vẫn vẹn nguyên như thế
Vẫn yêu anh một tình yêu chung thuỷ
Hết cuộc đời này, em mãi yêu mình anh



.

.