Đêm mùa đông thật dài em ngồi lặng lẽ .Bóng tối cái lạnh sự cô đơn ..Những chuyện không vui cứ liên tiếp ập đến làm em chếnh choáng...Em chẳng biết khi anh quay về liệu có kịp nhìn thấy món quà em dành cho anh trong ngôi nhà này không? Cảm giác đau trên từng nhịp timem không muốn làm anh phải lo.Em không muốn nước mắt em lăn nhưng em không ngăn lại được . Em sợ mình lại phải bước đi trên con đường mịt mù kia.Em không đủ mạnh mẽ để đối mặt..Trong đầu em chẳng thể nghĩ được gì ngoài lo lắng và nhớ anh..Không biết giờ này nơi xa ấy anh đang làm gì.Những cơn gió lùa qua khung cửa sổ cảm giác thật lạnh .Như một thói quen em co mình lại mở những bản nhạc anh đã hát tặng em mỗi khi em mất ngủ trong cái lạnh vẫn len nỏi vào tim .Em thử đặt tay lên trái tim mình nghĩ đến anh trái tim trở lên ấm áp lạ thường ? Sao em lại như này. Em đang thấy tim như đang có gì thổi nhẹ vào ngực làm nó nóng gan từng nhịp đập thật nhanh ..Em thấy nhớ anh. Em biết bây giờ anh đang buồn nhưng phải cố thôi anh biết làm sao . ở nơi xa cảm giác nhớ nhung sẽ làm con người trở lên yếu đuối phải không anh. Nhưng vì tương lai và sự nghiệp đành phải xa nhau anh yêu ạ.Em biết anh vì em nên sẽ cố gắng mừ.Anh biết không mỗi khi bước trên con phố quen thuộc khi tan trường trong cái lạnh.Trong dòng người tấp lập em càng nhớ anh. nhớ những lúc nằm trong vòng tay anh thật ấm.Nhưng lúc chọc anh xị mặt và nhéo má anh thật vui. Thời gian cứ trôi và mình ngày càng không thể tách rời nhau..Những đêm học khuya ngồi cạnh anh ôn bài anh cứ nhìn chăm chăm ngó nghiêng vào mặt ghét ghê. Gìơ em đã là cô sinh viên ĐH năm thứ2 rùi anh nhở.Anh ơi giáng sinh năm nay tròn 8năm mình bên nhau anh yêu nhở. hjhj Em cũng già đi rùi nek. không còn là cô bé năm nào đi nhà thờ nhỏ xíu cùng anh giữa đám đông còn có người cõng em lên vai để xem ngta diễn nhin em ngố không tả nỗi. Nhưng sao lại Có ai lại đi đón giáng sinh vs một đứa trẻ con bé xíu như em Trời lạnh buốt có chiếc áo ấm và chiếc khăn anh cũng quàng lên người em anh thì đứng bên cạnh run mà em lại quá vô tâm chả biết gì hết thấy ấm là cười te toét . nhìn cặp tình nhân tay nắm tay em con hỏi ngây ngô ôi anh sao người ta cứ nắm tay rùi cúi vào nhau làm gì vậy. Anh cười khúc khích anh cũng nắm tay em này..Em lại tiếp nhưng đâu thấy anh cúi xuống nói gần em như mấy cô chú kia hehe đến lúc này anh có khi bị sốt cao như điện giật ý nhở, Mà công nhận em cũng ngốc thiệt ..Dưng nhìn lo dẫn người mình yêu đi chơi ngày lễ nhưng anh sao lại dẫn đứa trẻ con đi chơi nhở, hehe nghĩ lại em vẫn còn không hiểu sao anh lại ngốc tới vậy
Thời gian bên anh trôi qua thật nhanh lại sắp có người thêm 1tuổi kìa Anh yêu không biết có nhớ sắp đến ngày gì không ta!.Từ ngày quen anh chưa bao giờ trong ngày này em làm cho anh một thứ gì.Em luôn làm anh phải bận tâm và dành hết thời gian cho em mà quen cả ngày mình được hưởng những giây phút thiêng liêng hạnh phúc ấm áp bên bạn bè..Năm nay em sẽ tặng anh hai điều bất ngờ..Không phải như năm trước chỉ có một điều ước mà anh phải đợi trong nỗi cô đơn. ..
Em đã không biết chỉ vì em mà đã bỏ tất cả bạn bè chạy xe trong mùa đông lạnh giá đến bên đứa con gái bướng bỉnh như em.Nhìn anh đứng trước mặt bàn tay rang rộng tiếng khóc nghẹn lại em chỉ biết sà vào vòng tay anh và khóc nực ngạt không hề biết bàn tay anh đang đỏ ửng và run lên.Cái cảm giác ấm áp và có người che chở ấy làm trái tim em nóng lên và..Em đã phủ nhận tình cảm của em với anh.Và chạy theo một thứ tình cảm mơ hồ ảo ảnh.Những lúc như vậy anh dù đau nhưng vẫn không bỏ em một mình.Anh cứ ngốc nghếch dõi theo em âm thầm bên em bỏ tất cả sự quan tâm và dành hết trái tim cho em. ..Vì yêu em sợ em bị tổn thương mà em ở bất cứ nơi đâu anh đều có mặt anh..Anh hiểu em từng cái nhỏ nhất những thói quen từ lúc bé tới khi trưởng thành.Anh đã dành cho em tất cả sự yêu thương chân thành và trái tim nồng ấm nhất . Càng ở bên anh nhiều em lại cảm nhận tình yêu dành cho anh lớn dần. .
Mỗi khi ở bên anh em thôi không còn để những vẩn vơ lo âu làm vương sầu đôi mắt .trái tim và cả tâm hồn với cảm giác được anh chở che em không còn cảm giác sợ hãi. ở bên anh cảm giác không bao giờ có mùa đông chỉ có những tia nắng ấm áp và một khung trời bình yên lạ thường.Trái tim em đâu có sâu nhưng tình anh quá nặng, êm đềm lèn qua khung cửa trái tim em. Cho những ngày tháng đầy ắp yêu thương.
Mỗi bước chân em đi giữa trời giông bão, vẫn thấy trên cao mây trắng bình thản trôi và trời xanh ngập tràn ánh nắng .Anh như ngọn sóng dịu dàng hiền hoà luôn cho em cảm giác được đắm mình trong màn nước trong lành dịu êm. Em biết là anh chẳng bao giờ để em lỡ nhịp, bởi từng bước em đi luôn có bàn tay anh nắm tay em... không rời.. Anh như ngọn đuốc bừng sáng những vì sao lung linh soi đường cho em dìu dắt em qua hết những ngày chông chênh. Đường em đi thênh thang vạn lối,..Em biết, có một trời yêu thương sâu vời vợi anh trao gửi cho em. Em biết, một cái nắm tay đôi khi em cần hơn muôn ngàn lời nói. Em hiểu ra rằng,sẽ chẳng bao giờ có bắt cứ ai cho một trái tim.Một tinh yêu mãnh liệu nồng cháy như anh,.
Giây phút bên anh tim em bối rối khép hờ đôi mắt, rụt rè co tay nhè nhẹ, để em mỉm cười, chẳng buông mà lại nắm chặt tay anh hơn...Thời gian sống bên anh trong ngập tràn của hạnh phúc, mỗi khi ở bên anh, được anh quan tâm yêu thương, được chia sẻ mọi điều trong cuộc sống cùng anh em cảm thấy hạnh phúc vô cùng.
Trải qua rất nhiều gian khổ em đã biết trân trọng tình yêu của anh hơn, để đến được với nhau cả hai đã phải vượt qua rất nhiều chông gai, thách thức, và bây giờ minh đã mãi thuộc về nhau.
Tình yêu của anh dành cho em cảm nhận được nó nồng nàn, đằm thắm như mùa xuân ấm áp, nó mãnh liệt như sóng biển vỗ bờ. Em cảm nhận được Anh mới chính là một nửa của em..Em tưởng rằng cuộc sống của em sẽ chẳng bao giờ có nụ cười hạnh phúc nhưng rùi anh đã mang lại cho em tất cả xoa dịu trái tim em từng vết lành lại..Em biết Cho dù cuộc sống nó thăng trầm đến đâu thì tình yêu mình dành cho nhau vẫn không thay đổi, vẫn ở bên em suốt cuộc !Cảm ơn tình yêu tuyệt vời cuả anh đã dành cho riêng mình em..
Chuyện tình yêu của anh và em mình như trong cổ tích đúng không anh? . Em đã không thể hình dung được sau 8Năm trôi qua trải qua những cay đắng và sóng gió em lại có thể may mắn trở Vk của anh và bên anh . Em cảm thấy rất thật hạnh phúc khi có anh bên cạnh suốt cuộc đời.. Anh sẽ mãi là chỗ dựa an toàn và chắc chắn của em, anh yêu nhé! Em sẽ luôn cố gắng để là người Vk tốt của anh và yêu anh bằng cả trái tim mình. Em tin anh sẽ là một người Ck mà em luôn thương yêu và tin tưởng trọn đời.!
Cảm ơn tình yêu của anh .Cảm ơn bờ vai anh đã luôn ở bên em những năm tháng qua. Em đã không thể hình dung được tình yêu quả anh lại kì diệu như một câu chuyện cổ tích. Anh đã đợi chờ em từng ấy thời gian, Và luôn ở bên em đên bây giờ và chúng mình đã là Vk Ck của nhau và có một gia đình hạnh phúc . Định mệnh tuyệt vời đã đưa mình đến bên nhau. Em cảm thấy thật hạnh phúc khi có anh bên cạnh cuộc đời. Anh hãy luôn là người chồng yêu của em, chỗ dựa an toàn và chắc chắn của em, anh nhé!
Cảm ơn định mệnh tình yêu đã cho em gặp một người con trai tuyệt vời và một tình yêu diệu kì. Anh đã hi sinh tất cả cuộc đời mình mang cho em bình yên và niềm hạnh phúc. Em chưa bay giờ làm cho anh hay tặng anh điều ước gì.Nhưng hôm nay là một ngày đặc biệt lên em dành tặng anh hai điều ước.Đây là điều thứ nhất. . Bây giờ anh nhắm mắt lại và đặt tay nhẹ lên trái tim mình.lắng nghe từng nhịp đập..Hãy cảm nhận thật sâu từ nơi xa ấy tình yêu em dành cho anh.
Woa! Chụt choạt
HAPPY BIRTHDAY TO YOU !!!
21/12/2012 Vũ Tuấn Quang
Chúc Anh sinh nhật vui nhiều
Chan hòa hạnh phúc đạt nhiêu ước mong
Chúc Anh tâm hôn sáng trong
Trái tim cao thượng, tấm lòng bao la.
Chúc anh sự nghịêp vững vàng
Cuộc sống thăng tiến muôn vàn yêu thương
Chúc anh tuổi mới yêu đời
Ngập tràn hạnh phúc rạng ngời trên môi
Choạt đây là quà của em nì.Hoa bông hồng đỏ thắm đẹp như trái tim anh và em vậy . ngôi sao ước sẽ biến những điều anh mong muốn thành hiện thực . trái tim lung linh và những món quà thật đẹp em dành cho anh. Và mong rằng từ phút giây này anh và em sẽ không còn phải chịu bất cứ sóng gió nào.Hãy nắm chặt tay nhau mình cùng bước đến chân trời chỉ có tình yêu và hạnh phúc anh nhé
!
Hình như mùa đông đang về rùi anh ạ.. Ngoài kia những hạt mưa rơi thật lạnh làm khoé mắt em dưng dưng..Em đã ngủ trong vòng tay của anh bao ngày rùi..Gìơ sao cơn gió bên ngoài kia làm em sợ thế này..Em ước mình có một đôi cánh để được nắm đôi bàn tay ấm áp của anh. Để được bên anh những lúc mưa buồn..Em sợ bóng tối lắm vì ở trong bóng tối em không thể nhìn thấy rõ khuôn mặt của anh..Anh nói em là sinh mạng của anh vì định mệnh đã sắp đặt chúng mình là của nhau.
Cuộc sống có định mệnh thật hả anh. Có phải mình gặp nhau lần tình cờ ấy là định mệnh để gắn chặt trái tim mạnh mẽ nồng ấm của anh vào trái tim mỏng manh băng giá của em. Nếu như có định mệnh thật..Nếu như mình đã có ước hẹn như người ta nói..Em và anh còn phải trải qua bao nhiêu chia cách đây! Người ta luôn nói định mệnh cho hai người xa lạ gặp nhau để rùi hoà chung nhịp đập c0n tim.Hai mảnh vỡ ghép lại thành một mảnh hoàn hảo.Em không tin có định mệnh em chỉ tin vào mắt mình... Vào những gì em cho là thực tế. ..Em đã kháng cự cái gọi là duyên kiếp truớc ấy vì em không tin vào bất cứ thứ gì mờ ảo...Nhưng ?. Sự chùng hợp khiến em boàng hoàng.. Phải chăng có thật hả anh?????????.Anh và em giống như được sinh ra là của nhau. Phải trải qua sóng gió sinh li tử biệt bao lần thì em mới biết dừng lại .Anh ui..T/y của anh đến bên em nhẹ nhàng như cơn gió quá trong lành và dịu ngọt khiến em không nhận ra .. Ngọn gió ấy không chỉ thổi mát khi trời nóng.Che chở khi mưa , bảo vệ em khỏi sợ hãi khi đêm về... Anh ơi em không muốn tim minh nổ tung ra như này..Em hiểu cảm giác của anh rùi..Đừng thử thách em nữa..Trái tim em mỏng manh dễ vỡ lắm..Em không đợi được lâu đâu anh..Anh thừa biết em là đứa không có tính kiên chì đợi chờ ai mừ...Em không muốn lời tuyên đoán kia nó sảy ra..Em không muốn đâu. Cuộc sống cho em được gặp anh thì tại sa0 lại bắt anh đau khổ vì em..!..Anh yêu em nhiều đến vậy mà sao lại phải chịu hết thử thách này đến thử thách khác .Gía như em không quá vô tâm và biết lắng nghe mỗi khi anh nói thì có lẽ mình đã không có quá nhiều sóng gió và gần mất nhau em mới nhận ra ..!!!!!!!!
Còn nỗi khổ đau nào hơn chút xuống cho chúng mình nữa không..chẳng phải tại ai đâu.Vì cái tôi của em lấn áp lí trí lên gây ra mọi chuyện. Tại em quá ích kỉ..Em chỉ biết bắt người khác chiều chuộng em.. Em làm gì sai em đổ hết cho anh..Sao anh không mắng không phạt khi em sai....Anh cứ tuân mệnh lệnh như một người lính trung thành ???Những khi em mệt mỏi anh ngồi canh gác xuốt đêm dài lạnh không dám ngủ.. .Anh không dám làm động mạnh vì sợ em giật mình.. em biết hết..Anh có biết em thức nhưng không dám mở mắt không. Em sợ nhìn vào ánh mắt của anh..Anh ngốc lắm anh ạ..Anh cứ thử đặt tay lên trái tim anh một lần xem với em anh là người như thế nào..Em chưa bao giờ muốn làm anh phải buồn..Chưa bao giờ anh ơi..Anh phải là người hiểu em nhất.. Rằng trong tim em anh luôn có một vị trí rất quan trọng ?
Nhìn anh lặng lẽ trong bóng đêm canh cho em ngủ !...Em cũng đau lắm khi nhìn tim anh rỉ máu..Trái tim ấy đã bị một nhát dao cứa thật sâu phải không anh.. Sao em lại không thốt lên câu nói đơn giản ấy khi anh mong đợi???.Em đã không dừng ngay lại để tất cả đi quá xa. Em đã không biết trân trọng những gì anh dành cho em...Bàn tay anh lôi em vào lòng cho em hơi ấm thì em lại cố tình đẩy anh ra thật xa..Anh ơi..Sao em lại như này!!!!!!!!! Sao ai ở bên em cũng gặp bất hạnh vì lòng ích kỉ chỉ biết sống cho bản thân của em..Em luôn làm theo ý mình trốn vào bóng tối..Trốn chạy khỏi bàn tay đã dắt em những khi còn thơ dại. .Em đã để anh một mình dặn vặt . Anh đã rất tuyệt vọng ngồi lặng lẽ từng dòng nước mắt anh rơi em cảm nhận được..Bởi vì chính em cũng đang khóc ...Em cũng đau nhói tim mình khi nhìn anh..Nhưng em không thể vuợt qua mặc cảm kia..Em đã sợ hãi tìm kiếm xung quanh mỗi khi không nghe thấy buớc chân của anh ở gần ..Em nói ghét anh không muốn anh ở bên là em nói ngược lại.Nếu không còn anh ở bên canh giấc ngủ em rất sợ....Anh luôn nói sẽ hi sinh mọi thứ để chữa lành vết thương trong tim em..Nhưng.. Trái tim em làm gì còn vết thương nào hả anh. Những lúc bên anh em sẽ không sợ bất cứ điều gì nữa. Dù bóng tối chuyện gì sảy ra ở bên anh trong vòng tay anh.. Em không sợ đâu ank..Em đã không nói thật vì tính cứng đầu và tự trọng quá cao anh ạ.. Anh biết mà. Em ghét anh lắm...Em không hề muôn anh đau.!Nhưng sao em bướng bỉnh không thừa nhận mình cũng quá yêu anh nên...Lính gác ơi đã biết bao lần em muốn nói .Em tha lỗi cho anh rùi đấy..Vì tình yêu anh không có lỗi..
Anh đã nói anh chỉ muốn hạnh phúc một lần dù phải chịu đựng chừng phạt như nào anh cũng chấp nhận.. Sao lại chỉ một lần hả anh..Anh phải ở bên em để sống trong hạnh phúc xuốt cuộc đời này chứ.. Anh nói em đau đâu anh đau ở đó.Gìơ anh biết em không chỉ đau tim..Em đau lắm.. Tim em đang đau nek anh chữa lành lại cho em đi lính gác..Em không thể bước trên con đường quen thuộc mà không có anh.. .Anh còn nhớ vẫn thường nói với nhau rằng trong cuộc sống của anh và em sẽ hạnh phúc nhất vì tình yêu chân thành và sâu sắc mình dành cho nhau. Tình yêu ấy cùng em và anh vượt qua bao khó khăn thử thách trong cuộc sống. Có những lần em tưởng chừng mình không thể đứng dậy bước tiếp nhưng chính anh cùng với tình yêu ấy đã bên em cho em thêm sức mạnh niềm tin để vượt qua tất cả. Anh cho em khung trời màu hồng và ánh sáng lung linh kì diệu của t/y..Chắc có lẽ tìm khắp thế gian này cũng không thể tìm thấy người con trai nào sống hết mình vì t/y như anh..Anh là hạnh phúc của em đấy Lính gác đáng ghét ạ...
Lính gác ơi..Em biết lỗi rùi.Những lần làm anh buồn tim em như đau thắt lại, mỗi lời nói như những nhát dao em tự đâm vào tim mình, thật khó để tả lại được nỗi đau ấy nhưng em chắc chắn rằng anh hiểu được nỗi đau ấy bởi em biết anh cũng rất yêu em, giọng nói của anh run rẩy như ai đó đang đâm thẳng vào tim . Giọng nói anh khi ấy làm sao em lại không sợ chứ, khi ở gần em thì anh muôn ôm chặt em vào lòng lặng im và không nói gì cả. Dù em là người làm sai nhưng anh lại dỗ dành xin lỗi làm lành mặc dù anh không hề có lỗi. Những lúc ngồi sát bên anh.ánh mắt của anh như ngọn lửa nóng bỏng khiến em không thể thốt lên câu nói từ trái tim rằng em...
Em không hiểu sao một đứa con gái cứng đầu bướng bỉnh như em lại có một người lính gác yêu em và chịu được tính nhõng nhẽo đến vậy.? Chỉ có đôi mắt trái tim anh mới có thể cảm hóa em như vậy thôi. Dưới con mắt của mọi người thì em luôn là đưa ngang ngạnh bướng bỉnh, chỉ với anh thì em là một con bé cần được chăm sóc, vỗ về. Ở bên anh em luôn cảm nhận được sự quan tâm chăm sóc, trong lòng em như được tìm về chốn bình yên, Anh cứ lặng lẽ bên em, lặng lẽ nuôi dưỡng tình yêu anh dành cho em.
Nhưng...Trai tim em mỏng manh lắm nên anh đừng bao giờ bỏ nhiệm vụ anh nhé. Em cần anh . bởi tình yêu em dành cho anh nhiều hơn tất cả những gì em có thể nói. Mỗi sáng mai thức dậy thì hình ảnh của anh luôn đến bên em đầu tiên, rồi những khi vui khi buồn em vẫn luôn nghĩ về anh. Ngay cả trong những câu chuyện với mọi người thì anh vẫn luôn là chủ đề để em nói tới. Tất cả cuộc sống của em như bao chùm hình bóng anh, giọng nói và tiếng cười của anh. Chỉ có điều khi bên anh em lại chẳng nói được những lời nói ngọt ngào, chỉ âm thầm yêu anh đón nhận hạnh phúc của anh, một điều duy nhất em làm được là nũng nịu anh. Khi đó em nhận thấy niềm hạnh phúc trong ánh mắt anh, nụ cười anh. Tình yêu em dành cho anh không nói thành lời nhưng nó mãi in sâu trong trái tim em. Em vẫn luôn tự dối lòng rằng em không yêu anh nhiều như anh yêu em..Nhưng tât cả không phải anh ạ.. Em ít chia sẻ với anh khi nói về t/y bởi em muốn yêu anh trong cử chỉ..Trong ánh mắt chứ không qua những câu nói... Em yêu anh và sẵn sàng đánh đổi tất cả để được bên anh..Anh sẽ cảm nhận được đúng không ..
Tình yêu của mình trải qua gian nan sóng gió vậy đủ rùi.Gìơ trái tim em đã là của riêng anh nên anh phải ở bên em trọn đời...Anh không được bỏ nhiệm vụ.Anh phải canh gác cho em mỗi giờ không được ngủ quên theo em nữa...Anh mau trở về bên em đi..vì em không thể sống thiếu anh lính gác yêu ạ.!
Con người sinh ra ai cũng nghĩ lúc khóc là đau khổ.Những giọt nước mắt chỉ dành cho nỗi buồn vị mặn đắng trên bờ môi.3 năm nay cứ mỗi khi gần đến ngày này tôi lại tìm một góc cho riêng mình.Tôi sợ phải nhìn lại những món quà trong ngày này.Tôi sợ cảm giác bàn tay tôi đưa ra nhận nó và rùi bàn tay yếu đuối vội buông xuống trào những giọt nước mắt mặn chát xót xa.Bước vào tuổi 17 tôi đã có một nỗi đau mà có lẽ nó là vết cứa sâu vào tim tôi nhất.Món quà cuối cùng của một người thân bên tôi đến giờ chiếc áo ây tôi vẫn cấp trong ngăn tủ chua một lần dám mặc nó.Vì tôi sợ vô tình làm bạc màu hay hỏng .Tôi nâng lưu món quà ấy như vật báu.Cứ gần đến ngày này cách duy nhất tôi chọn là im lặng.Dù bạn bè người thân đã thắp cho tôi những ngọn nến lung linh.
Cố gắng lôi tôi ra khỏi căn phòng băng kia bằng những bữa tiệp thật đầm ấm.Tôi vẫn giam mình trong căn phòng thân quen không một lời nói.Sự vô tâm lạnh lùng của tôi làm mọi người bên tôi tổn thương.Tôi biết cảm giác ấy.Nhưng tôi chưa thể rũ bỏ được quá khứ ấy.Tôi luôn nghĩ lúc khóc là lúc tôi nhẹ nhàng nhất..Nhưng hôm nay Tôi lại khóc trong nghẹn ngào.Trong dòng nước mắt không có vị mặn đắng mà vị ngọt của yêu thương và ấm áp.Lần đầu tiên Tôi cảm nhận vị ngọt trên má lăn xuống từng giọt. Tôi buớng bỉnh không biết đâu là yêu thương.Sự quan tâm của mọi người dành cho mình.Để bao người phải rơi nước mắt theoNhìn những vòng tay ấm áp.Những món quà vô giá Mẹ và Anh.Chị bạn bè dành cho tôi trong ngôi nhà thứ2 này Trái tim tôi như thắt lại.Tôi chỉ biết những dòng nước mắt ngọt lịm đang lăn nhẹ trên đôi má.
Một cảm giác đầy ắp yêu thương chỗi dậy.Tôi bật cười trong hạnh phúc.Vì bên tôi luôn có những vòng tay.Tôi chưa bao giờ nghĩ mình lại làm được những gì đó có ích khi nhận được quá nhiều tình cảm trong ngôi nhà này..Tôi luôn nghĩ mình mãi chỉ là đứa vô tâm và ích kỉ.Tôi đã cố gắng thoát ra khỏi ám ảnh về quá khứ.Những nỗi buồn sâu kín của tôi nó chẳng là gì so với nhiều người khác.Tôi đang sống tr0ng hai gia đình và có 3người Mẹ rất thương yêu tôi.Cho tôi những thứ quý giá mà có lẽ không ai có thể làm được.Tôi đã được cảm nhận tình thương chân thành và sự quan tâm của gia đình người con trai ấy.Một người tôi chưa bao giờ thấy nhớ nhung nhiều như này.Xa người ấy mỗi ngày tôi như hụt hẫng .Không còn những nụ cười trên môi.Tôi miên man và ngủ rất nhiều.Tôi đã đánh mất đi yêu thương của mình.Tại sa0 khi tôi chớm sờ tay vào hạnh phúc thì lại phải thử thách bằng cách xa nhau quá lâu như vậy?
Tôi phụ thuộc vào anh quá nhiều để giờ anh đi xa tôi trở lên yếu đuối thê thảm.Tôi đứng sững sờ nhìn những thứ thân quên anh tặng tôi.Trước sao tôi chẳng để ý những thứ đó.Nó rất bình dị không bóng bảy và có giá trị.Nhưng ngồi nhìn nó tôi lại thấy hình như nó là vật báu vô giá.Vì tất cả là bàn tay anh làm nó tặng tôi.Trong căn phòng nhỏ xinh xắn những món đồ ngổn ngang .Đi đâu anh cũng có quà kỉ niệm cho tôi.Lần nào cũng là những thứ anh tự tay làm.Tôi ôm lấy những thứ đo và bật khóc.Tôi ngốc và bướng đến vậy sao.Chưa bao giờ tôi để ý tới nó.Tôi cứ cất đại xếp vào một ngăn cho xong có bao giờ tôi nhìn ngó đâu.Sang nhà anh trong căn phòng xinh xắn tôi sững sờ giật mình.Sao nhiều thứ về tôi ở phòng anh vậy.Từ chú gấu bông hồi tôi nhỏ xíu chơi chán vứt vào xó nhà.Gìơ nó lại đk xếp ngay ngắn rất mới và đẹp trong tủ của anh.Những thứ tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ tìm thấy khi mất đi thì ở căn phòng anh đều hiện ra.Anh ngốc thật.Sao lại cố tìm lại những gì tôi đã không chân trọng và yêu quý.Những dòng chữ ngay ngắn trong mỗi kỉ vật làm tôi hoa mắt và chỉ muốn ôm thật chặt anh trong lòng nếu như anh đang gần tôi.
Tôi không biết nó là cảm giác gì.Nhưng tôi nhận ra cuộc sống của tôi đã không thể thiếu anh.Tại sao tôi lại cứ gầy vò bản thân như này.Nếu anh biết chỉ mấy ngày xa anh tôi chông như nào.Thì chắc anh sẽ không yên tâm đi đâu nữa.Vì anh đã rất yêu tôi.Gia đình anh cũng vậy.Bố mẹ anh thương tôi như con gái.Chăm sóc và chiều chuộng tôi như một cô công chúa.Tôi ấm áp khi ở trong vòng tay gia đình anh. Cuộc sống của tôi tuy nhiều mất mát nhưng quanh tôi luôn có yêu thương của mọi người.Vậy mừ có những lúc tôi đã trốn chạy khỏi vòng tay của gia đình nơi tôi coi như cuộc sống .linh hồn trái tim tôi.Tôi đã rời xa nơi tôi từng gắn bó trong xuốt quãng thời gian dài.Tôi muốn tim ra câu trả lời đâu là yêu thương thật sự .ngta nói cứ sống hết trái tim mjnk đừng mang trái tim tối tăm ra so đo với người khác.Câu nói ấy thấm sâu trong tim của tôi .!
Trong ngôi nhà này tôi còn có những người anh.Người chị luôn bên tôi cho tôi những kỉ niệm ngọt ngào ấm áp.Một cô pé vẻ ngoài nghịch ngợm như tôi lại rất hay khóc.Những lúc tôi muốn khóc.Tôi nhớ đến mẹ .Một người mẹ tôi may mắn gặp ở trên thế giới ảo này.Mẹ luôn cho tôi tình yêu thương vô bờ bến .Mẹ nói nếu khóc để vơi đi nỗi buồn thì con hãy khóc .Nhưng để suy sụp bản thân thì mẹ đau lòng lắm .Nếu chết đi để giải thoát cho mình được mẹ đã làm lâu rồi.Mẹ chỉ muốn nói con ơi cố lên.Cố lên.Tôi biết mẹ đang khóc ở bên trong.Nhưng mẹ phải kìm nén vì sợ tôi khóc to hơn.Tôi rất sợ làm mẹ buồn. Tôi yêu mẹ và chỉ muốn mẹ luôn cười vui vẻ.?
Trong gia đình có một người chị gái như một phần cơ thể của tôi.Chị cho tôi cảm giác an toàn mỗi khi bên chị..Ngày nào chị cũng gọi ,nhắn tin cho tôi .Khi tôi ngủ hay thức chị luôn ở bên tôi.chị lo lắng sợ đứa em gái bướng bỉnh ngủ say.Tôi biết ngoài miệng chị nói cười.Nhưng trong thâm tâm chị đang khóc và rất mệt mỏi vì đứa em gái như tôi.Chị cũng không biết khi đọc những dòng tin nhắn của chị dù đang rất đau thấu tim tôi vẫn có thể gắng hết sức đứng dậy.Chị như một nguồn sức mạnh giúp tôi trải qua những lúc buồn khổ nhất.Chị là người chị gái hiểu tôi nhất.Những khi buồn người tôi tím đến luôn là chị.Chị như một phần cơ thể tôi.Vì chị tôi đã cố vùng vẫy khỏi những bóng tối kia để trở về nơi bình yên.Tôi không còn thấy lòng nặng trĩu nữa..Tôi sẽ sống vì niềm vui hạnh phúc của người thân. một câu nói của chị đánh thức trái tim non nớt của tôi.Em lên biết em sống bây giờ là vì những người thân yêu bên em.Niềm hạnh phúc của mọi người là do em tạo ra họ đang chờ em đó.. Cảm ơn mọi người đã cho tôi nghị lực hơi ấm tình yêu thương trên ngôi nhà thân thương này.Tôi trân trọng những món quà vô giá mà mọi người đã dành tặng tôi từ trái tim
Dù chỉ là tượng chưng.Nhưng tình cảm bên trong nó là món quà giá trị hơn mọi thứ.Tôi biết đôi khi con người phải biết tha thứ.Tha thứ cho người mình đã từng rât yêu thương nó cũng giúp lương tâm thanh thản.Chẳng có gì là không thể nhớ mãi.Tôi cũng không muốn nơi thiên đàng bác và anh tôi phải nhìn bộ dạng tôi như này.Phải lấy lại sức sống và đấu tranh để dành lấy sự sống.Tôi sẽ sống thật chậm, thật nhẹ nhàng những giây phút bình yên nhất. Tôi chỉ cần lặng yên một chút thôi, nhẹ nhàng cảm nhận cũng một chút thôi. một vài giọt nước mắt và trầm lặng,!
Màn đêm yên tĩnh đến lạ thường.Cuộc đời tôi tưởng chỉ như cơn gió luớt qua nó đã cuốn trôi tất cả linh hồn sự sống..Những giọt nước mắt như vô hình ẩn sâu vẫn đọng trên khoé mi,Tôi cài tất cả vào chế độ im lặng.Cố nhắm mắt chìm vào giấc ngủ..Trong giấc mơ chập chờn.Tôi giật mình tỉnh .giấc giữa đêm vắng .Một giọng nói quen thuộc. giật mình như đang mơ.Chiếc điện như một thói quen khi ngủ tôi hay ôm nó vào lòng. có lẽ do ngủ mệt tôi bất chợt nhấn vào nút nào đo.và tôi ngỡ ngàng .Thì ra anh đã dành cho tôi những điều bất ngờ.Những câu hát như nghẹn lại.Tôi bàng hoàng bật dậy lắng tai nghe từng âm thanh.Một món quà vô giá anh dành tặng tôi trong ngày đặc biệt.Anh thật ngốc, anh biết tính tôi không hay tò mò nghịch gì trong điện thoại.Nếu không vì vô tính nằm nên nút đó thì chắc chẳng bao giờ tôi được nghe lời anh tâm sự của anh trước khi anh vắng. Anh đã cố gắng cầm điện thoại tôi ghi lại từng câu anh hát không chỉ một baì hát mà rất nhiều thứ anh làm tôi bất ngờ..Anh đang cố xoa dịu tim tôi bằng những lời yêu thương .Trái tim tôi như được gắn lại những mảnh vỡ vụn lành lại nguyên vẹn .?
Để ngày mai khi ánh bình minh lên sẽ đánh thức cả một bầu trời mới. Những tia nắng đầu tiên đẹp nhất. Về bên hạnh phúc đang vẫn kề bên tôi, về với tiếng gọi của một trái tim đang ngóng đợi tôi từng ngày. tôi sẽ cố nhìn về phía trước, nơi ánh sáng đang dần dần lên cao và những dải mây xanh trong lành .Những tiếng gọi thân thương của bạn bè.Gia đình tôi.Tiếng gọi của mẹ tôi.Anh chị .Em gái tôi và những người bạn bên.Tôi đang mở cánh cửa thật rộng ngoài kia có những người tôi yêu .hít thật sâu để cảm nhận tâm hồn thật thanh thản nhẹ nhàng
Một món quà vô giá của tuổi 20 làm trái tim tôi như sống lại với biết bao cảm xúc.Tôi biết số phận mỗi người được sinh ra không ai đuợc toàn vẹn.Hoàn hảo như mong muốn,ai cũng có những góc khuất.nỗi niềm riêng.Dù đôi lúc ta có buồn muốn khép tim lại thì ngoài kia con phố và dòng người vẫn tấp lập.Cuộc sống láo nhiệt sẽ không vì một mình ai đó buồn mà phải ngừng trôi .Biết thế rùi sa0 ta gồng mình có cố níu kéo những gì đã mất.Cứ chìm đắm trong khoảng hơ vô.Để mất bao ngày tháng suy sụp bản thân hại sức khoẻ .dằn vặt mjnk sống mãi trong quá khứ .Tôi muốn quay về hiện tại.Bước trên con đường hành trình tìm đến nơi tôi hằng mơ ước.Tôi muốn chạm tay vào đích. Tôi đã có một kỉ niệm đáng nhớ. Những bữa tiệp sinh nhật thật ngọt ngào yêu thương ấm áp .Mẹ và anh chị. bạn bè dành cho tôi.Tôi chắc chắn mjnk là người hạnh phúc nhất.Vì những ngườ bên tôi nhất định tôi sẽ kiên cường và mạnh mẽ. Tôi không muốn tôi mãi non nớt như một cô pé hay khóc nhè, yếu đuối, Tôi không còn là một đứa trẻ nhõng nhẽo đòi hỏi sự quan tâm.Tự tôi phải tiến về phía trước nơi cuối con đường..Chờ bàn tay thân quen nắm tay tôi thật chặt để giúp tôi vượt qua sóng gió.Mỉm cười thật tươi đợi yêu thương và hạnh phúc
Me ơi.Ut bắt đền mẹ và Anh.Chị làm út khóc rùi nek.Ut sẽ nhớ mãi món quà đầy yêu thương và tình cảm Mẹ và Chị cùng các anh dành tặng cho út..Con cảm Mẹ và gia đình đã tặng con một món qua vô giá .Con muốn gữi món quà này để nhớ mãi ngày đặt biệt mọi người dành cho con.! Cảm ơn các anh .Chị bạn bè dành cho Nhi những lời chúc thân thương đầy tình cảm , ấm áp trong ngôi nhà này.Đây chính là món quà hạnh phúc nhất của Nhi.Những vòng tay yêu thương thay cho trái tim Nhi gửi tới mọi người